SKKN Một số giải pháp ứng dụng công nghệ số vào dạy học bài tích trò sân khấu dân gian (Ngữ Văn 10, bộ sách Kết nối tri thức với cuộc sống) nhằm phát triển năng lực, phẩm chất cho học sinh
Phát triển năng lực, phẩm chất người học là mục tiêu quan trọng cần hướng tới trong giáo dục hiện nay. Nghị quyết số 29/NQ-TW năm 2013 của Ban Chấp hành Trung ương về đổi mới căn bản toàn diện GD đã đề ra quan điểm chỉ đạo: “Chuyển mạnh quá trình giáo dục từ chủ yếu trang bị kiến thức sang phát triển toàn diện năng lực và phẩm chất người học”. Chương trình GDPT 2018 tiếp tục phát triển theo định hướng này. Dạy học hướng tới phát triển NL và PC cho HS không chỉ giúp chúng ta thực hiện được mục tiêu cụ thể của môn học, bài học mà còn là cách thức để chúng ta bắt nhịp được với xu thế hiện đại của các nền GD tiên tiến trên thế giới.
Trong bối cảnh công nghệ phát triển mạnh mẽ và ảnh hưởng sâu rộng như hiện nay, ứng dụng công nghệ số vào DH là xu thế tất yếu của thời đại. Ngày 22/ 4/ 2022, Thủ tướng Chính phủ nước CHXHCN Việt Nam kí ban hành quyết đinh số 505/QĐ TTg lấy ngày 10 tháng 10 hàng năm là ngày chuyển đổi số Quốc gia. Điều đó cho thấy tính cấp thiết của việc ứng dụng công nghệ số vào tất cả các lĩnh vực đời sống. Là một lĩnh vực tiên phong trong xã hội, GD luôn đặt ra yêu cầu ứng dụng, phát triển năng lực số nhằm đưa hoạt động GD tiến vào quỹ đạo của sự phát triển. Trước xu thế đó, mỗi GV cần vận dụng linh hoạt và hiệu quả các tiện ích của công nghệ thông tin vào DH để góp phần nâng cao chất lượng GD.
Thực tế hiện nay, việc ứng dụng công nghệ số trong DH nói chung và DH môn Ngữ văn nói riêng còn nhiều hạn chế. Mặc dù đã có một số chuyển biến tích cực nhưng nhìn chung, việc ứng dụng công nghệ số vào DH chủ yếu vẫn chưa thực sự phát huy đầy đủ hiệu quả. Các tiết dạy hầu như chỉ sử dụng một số ứng dụng công nghệ thông tin để hỗ trợ quá trình DH. Trên thực tế, năng lực số vừa là một công cụ hỗ trợ DH, vừa là mục tiêu của cả quá trình DH. Vì thế, muốn ứng dụng công nghệ số một cách hiệu quả, người dạy không chỉ cần biết khai thác các ứng dụng của công nghệ số mà còn phải huy động năng lực số của cả GV và HS để phát triển NL và PC cho người học. Điều này là một thử thách lớn đối với rất nhiều GV và là vấn đề nan giải của ngành GD.
Trong quá trình giảng dạy, chúng tôi nhận thấy việc ứng dụng công nghệ số vào DH bài Tích trò sân khấu dân gian trong chương trình Ngữ văn 10 là giải pháp phù hợp và đem lại hiệu quả rất tốt. Bài Tích trò sân khấu dân gian trong chương trình Ngữ văn 10 là một đơn vị học tập có những đặc thù riêng. Bài học đặt ra yêu cầu rèn luyện phát triển kĩ năng đọc- viết -nói - nghe qua khám phá những tích trò sân khấu dân gian. Đây là những tác phẩm thuộc loại hình nghệ thuật tổng hợp như: tuồng, chèo… Nếu DH theo cách thức truyền thống sẽ khó khai thác hết giá trị của bài học, khó phát huy hết NL, PC của người học. Việc ứng dụng nhiều tiện ích của công nghệ thông tin, vận dụng đa dạng và linh hoạt công nghệ số vào DH bài Tích trò sân khấu dân gian mang lại hiệu quả cao trong quá trình giảng dạy.
Tóm tắt nội dung tài liệu: SKKN Một số giải pháp ứng dụng công nghệ số vào dạy học bài tích trò sân khấu dân gian (Ngữ Văn 10, bộ sách Kết nối tri thức với cuộc sống) nhằm phát triển năng lực, phẩm chất cho học sinh
nó nhớ nó ghé thăm ai mà biết Quan Huyện: Còn thị Hến Thị Hến: Dạ Quan Huyện: Chắc chết quá, thị Hến Quan Huyện: Thị Hến này, có nhận lời khai Trong đơn này có thật đúng hay không Lý trưởng xã đại gian có chứng rằng Tên Trùm sò bị mất trộm Mà tên trộm đó là 1 thằng đuôi Nó đã trốn mất khi hôm Lại phóng hỏa đốt điếm canh Mà làng xã chưa bắt được kẻ gian manh Thị Hến: Dạ bẩm quan bây giờ em mới biết được à Là chuyện mất trộm ở nhà của ông Trùm Em chỉ thấy họ ập đến nhà em Vu oan rằng em chứa đồ ăn trộm Rồi cái họ hùng hổ bắt em Nếu em mà chẳng chịu lo tiền Trùm Sò + Lý Trưởng: ê, ê, cái con... Quan: Như vậy là Lý hà nó muốn kiếm chuyện mà Mày vu cho phụ nữ đã đẹp lại hiền Chắc là mày phải vô tù Mày bị mất chức Lý trưởng: Trời đất ơi, dạ bẩm quan, dạ bẩm quan oan ức cho con quá quan ơi, dạ rõ ràng y thị là 1 tay gian trữ đồ gian, đồng lõa với bọn thầy bói ăn trộm buôn bán đề mà kiếm lời, quả thật trùm sò đã nhận được đồ mất trộm tại nhà của y thị mà quan Trùm sò: dạ đúng rồi quan Quan Huyện: Trùm sò Trùm sò: Dạ..í..i... Quan Huyện: gì mà mày khóc nữa dạ, mày có nhận đồ đạc mất trộm này của mày không Trùm sò: Của con chứ của ai Thầy đề: Dạ bẩm quan đồ đạc mất trộm mà nằm trong nhà thị Hến thì rõ ràng thị ta có qua trữ đồ gian thiệt đó quan àh Thị Hến: thầy đề.... Thầy đề: ơ..ơ... Trùm sò: Dạ đúng rồi đó quan Quan Huyện: Đúng, thầy Đề nói đúng Thị Hến: Quan..ơi Quan Huyện: Nhưng mà trong đó phải có nguyên nhân chứ? chứ hổng lẻ đàn bà đẹp dzầy mà đi ăn trộm Thị Hến: Ơ dạ. Thầy đề: Dạ đúng ạ, đàn bà đẹp vậy sao biết ăn trộm...hihihi.(cười dê chút nghen hehehe) Trùm sò: Dạ biết chứ, hở cái nó chốp, hở cái nó chôm Quan Huyện: thị Hến Thị Hến: Dạ! Quan: Hãy cung khai sự thật cho quan biết...tự nhiên nói, đừng sợ thằng nào, có quan che chở Lý trưởng: Rồi, thôi chết rồi! Quan Huyện: Thị Hến, tại sao lại có đồ mất trộm trong nhà của Hến vậy (HÁT) Thị Hến: Dạ .dạ bẩm quanhic hicdạ kể từ lúc giữa đường gãy gánh. Em lo thủ tiết đến nay. Thân cô đơn phải tìm cách sinh nhai. Dựng quán nước qua ngày buôn bán. Quan Huyện: Thầy Đề Thầy Đề: Dạ Quan Huyện: Làm gì mà caí mặt ngơ ngơ ngáo ngáo vậy? Thầy Đề: Dạ, đâu có Quan Huyện: Ghi vô Thầy Đề: Dạ, ghi vô Quan Huyện:Kiếm cái gì dạ, kiếm cây bút hả Thầy Đề: Dạ Quan Huyện: Cha, cha ơi cha, cây bút sau lưng cha nè cha. Khôn quá ha, bút rớt bên đây, mà tìm dưới giò cô Hến ha Quan Huyện: Ghi vô, nửa đường gãy gánh Thầy Đề: Dạ, nửa đường gãy gánh Quan Huyện: Mà nè Hến à, có gãy thiệt ko? Thị Hến: Dạ bẩm quan, đã hãy 2 năm Quan Huyện: Hehe..ghi lẹ lẹ lên không quan quên..gãy 2 năm Thầy Đề: Dạ, gãy 2 năm..hehe Quan Huyện: Mà nè nè nè, cái vụ 2 năm thầy khỏi ghi, để tui nhớ được rồi, thầy ghi vô thầy nhớ nguy hiểm Thị Hến: ( Hát tiếp ) Dạ bẩm quan, rồi bỗng Trùm Lý ập vào nhà em ào ạt Quan Huyện: Chi dạ Thị Hến: Nói là đến để bắt trộm tối hôm qua, nói em qua trữ chia lời cùng đạo..tặc. Huyện Quan ơi thân gái quá chồng phòng không chiếc bóng sớm tối quạnh hiu chẳng có ai bầu bạn, em thao thức từng canh u sầu khắc khoải nghe tiếng chim khuya kêu buồn trong đêm vắng tủi phận cô đơn không người đối tượng mà bị vu oan chứa chấp đồ gian bởi người ám hại em, em phải làm sao nhờ quan đoái thương...tình. Em đang yên ổn làm ăn bỗng tai nạn thình lình. Quan nghĩ coi 100 bạc trong lúc em bán buôn ế ẩm thì em chạy đâu ra một thân góa bụa phòng không. Cho nên Lý trưởng Hà liền nổi giông gió đùng đùng, nếu không có thì đòi giải lên quan lập tức, em năn nỉ thế nào cũng không được, nhờ quan trên minh xétcho em nhờ.. Lý trưởng: Dạ bẩm Quan Quan Huyện: Imtao biết tụi bây lắm mà, thấy tiền là muốn táp hà, lại ức hiếp con dân, nuốt không trôi bây mới đưa lên đây chứ gì, nè trước đây tụi qua mắt quan bao nhiêu lần rồi , lệ cửu đâu, đề Lý trưởng cồn Hến đánh 30 roi cho bỏ tật đó coi Lý trưởng: dạ thưa quan tội nghiệp cho con lắm, trăm lạy quan lớn ngàn lạy quan lớn Quan Huyện: Hổng có tội mày Lý trưởng: Dạ con xin quan lớn đèn trời soi xét, con thuở nay chưa biết làm tiền, dạ mới lần đầu mánh lới thật chưa quen, làm lụp chụp bị người ta dòm thấy tẩy, mới nhất thứ lạy quan con trót dại nhờ ơn trên quan mở lượng biển trời. Quan Huyện: Thôi im đi, tội của mày đàng đánh để răn đời, nhưng mà xét ra cũng là tay chân bộ hạ. Nè, về lấy phạt nộp 50 quan tiền dạ hay là nằm ngay cho lệ cửu oánh 30 hèo. Lý trưởng: Dạ bẩm quan con xin nộp phạt ạ, con xin nộp phạt ạ Quan Huyện: Ờ vậy tốt, về lấy tiền nộp phạt nhanh lên Lý trưởng: Trùm ơi, tui về trước nha Trùm sò: Ông về trước, còn tui sao đây Thầy Đề: Trùm sò vào hầu Trùm sò: dạ thôi cho con bỏ, con về luôn Thầy Đề: Vô đây rồi đâu phải muốn vô là vô, muốn bỏ là bỏ hả mày Quan Huyện: Chỗ này chỗ cho mày giỡn chơi đó hả. Trùm Sò Trùm sò: Dạ Quan Huyện: Mày ỷ thế phú gia cường hào, hiếp đáp hỏa phụ thế cô phải hông Trùm sò: dạ đâu có dạ thưa quan, dạ đêm 24 con mất trộm, qua đêm 25 con nhận ra của bị mất tại nhà thị Hến, dạ xin quan hỏi kẻ qua trữ đồ gian thì sẽ rõ liền đó quan. Quan Huyện: Hứ trước mặt quan mày còn dở trò vừa đánh trống vừa ăn cướp nữa phải hông, mày tưởng mày có thể lấy thịt đè người phải không? Không ép buộc người ta làm vợ lẻ vợ mọn được rồi mày tính vu oan vá họa để qua mặt pháp luật phải hông, đúng hông thị Hến Thị Hến: Dạ đúng Trùm sò: Hồi nào con buộc thị Hến làm vợ lẻ của con hồi nào, dạ Thị Hến mới là đang vu oan cho con đó chớ Thầy đề: Dạ bẩm quan chúng lập bè lập phái, vu oan cho người vô tội. Như vậy thì luật nước khó tha, xin quan kết tội nặng nề, làm gương cho kẻ giàu mà còn ham mê vợ bé Trùm sò: Dạ thầy đề nói kiểu đó chết tui rồi , tui đâu có ham mê vợ bé gì đâu. Thầy đề: Đừng có chối mày , thị Hến hổng có khai , nhưng thấy tình thế là ta thấy ngay là mi ỷ tiền muốn vợ lẻ mà. Trùm sò: Dạ bẩm quan, bẩm thầy Đề, em ko có ham vợ bé mà chỉ ham tiền thôi, em cũng chẳng có vu oan ai, em mất trộm rõ ràng mà, tang vật vẫn còn để đó. Quan Huyện: Lệ cửu đâu! Lính: Dạ Quan Huyện: Đem tang vât vu oan kia về cho bà mày niêm vào tủ, Trùm sò: Dạ, quan ơi đồ này của con mà quan Quan Huyện: Đó, đó thấy không, trước mặt quan mà mày còn muốn cưp đồ của quan phải không? Trùm sò: Dạ quan nói sao, chứ đồ này của em mà Quan Huyện: Đồ của mày là khi nào nó nằm ở nhà mày, còn ở chỗ quan nó là đồ của quan Lệ cửu đâu, căng nọc nó ra đánh 30 hèo cho ta Quan Huyện: Nhưng, trước khi đánh tên Trùm Sò thì nhấc ghế lễ phép, nghiêm trang, kính cẩn bắt ghế mời cô Hến ngồi. Lính: Dạ...Dạ, mời cô Hến ngồi Trùm sò: Coi kì này mình tiêu rồi.. Thầy đề: Lệ cửu đâu, phép nước thi hành Trùm sò: Trời ơi quan ơi thầy đề ơi xin xét lại cho con nhờ, thiệt là oan cho con quá mà Lính: Thôi nằm xuống đi Sò! Trùm sò: Nằm thiệt hả Lính: Nằm mà nằm chơi hả, nằm xuống, Lý rồi, Sò chưa.nhớ ko? Trùm sò: Hả Lính: Lý rồi, Sò chưa..nhớ ko? Trùm sò: Thôi mà Lính: Hả, thôi hả, vậy thì nằm xuống, nằm ngay xuống Trùm sò: nhè nhẹ thôi nha Lính: Nằm xuống lẹ đi, hừ, vỏ sò cứng quá ha, đánh biết chừng nào mới thấm Trùm sò: Đánh thì đánh đại đi Lính: Chọt rồi sao? Trùm sò: Chọt nó đau Lính: Đau hả, biết đau mà không có hả? Nằm xuống mày, nằm ngay ngắn nha Trùm Sò: Huhuhu.. Lính: Một Trùm Sò: Ai da, ai da, đau quá, ui da.. Lính: Đau quá ha, mà im ru bà rù, không thấy có gì hết phải không? Trùm Sò: Đau quá à Lính: vẫn im ru ha, hử, nằm xuống nữa mày, nằm lẹ, nằm ngay nha. Một! Trùm sò: Ai da, ai da, đau quá, ui da, đau quá cha nội ơi Lính: Đau, mà vẫn chưa có gì phản ứng đáng kể hết phải không? Được rồi Trùm sò: Dạ thôi mà Lính: Nằm xuống mày, không nằm xuống tao đánh chết à. Một! Trùm sò:Ui cha, đau quá, chịu hết nổi rồi! Quan Huyện: Sao không đánh, đánh mạnh lên Trùm sò: Trời Lính: Nằm xuống, lẹ lên, nằm lẹ xuống Trùm sò: Suỵt...nè, chú giữ đi, mà nhớ tí lát thối nha Lính: Trời ơi, nằm lẹ đi, Một..Mười, Một..Mười 12 Thầy Đề: Khoan Lính: Để đó tao mày Trùm sò: í..i...chết, chết rồi Thầy Đề: nằm xuống, quýnh gì mà không có trúng phép gì hết, xem tao nè, đã quýnh là cho ra quýnh..Một, Hai ,Ba... Trùm sò: úi cha, trời ơi, trời ơi..í í..e..e... Quan Huyện: ê, ở đây ai chết đâu mà mày thổi kèn lá mày Trùm sò: Dạ, đau quá quan ơi Lính: thấy chưa, quan quở rồi kìa, nằm xuống đi Trùm sò: Ủa nằm nữa hả? Lính: Nằm nữa chứ, nãy giờ đánh chưa trúng phép, giờ mới trúng phép nè Trùm sò: đánh muốn ẹo xương sống luôn, mà đánh hoài, phép với tắc gì Lính: Nằm ngay xuống Trùm sò: ê ê Lính: Nửa hả Trùm sò: không phải, cái vụ nãy chưa thối Lính: Nghe nè, Một..16, Một..23..Một..29 Quan Huyện: Sao không đánh nữa Lính: Dạ bẩm quan, thằng Trùm Sò nó chết rồi Quan Huyện: Hả, tội nghiệp không, mới bị có mấy roi mà chết rồi, tội nghiệp quá, thêm 30 roi nữa coi Trùm sò: Dạ thôi thôi quan ơi, cứu cứu con, hu hu hu..hahahaha Quan Huyện: chưa chết hả? Trùm sò: Dạ chưa? Quan Huyện: Vậy mà tao tưởng hồn của mày đã lìa khỏi xác rồi chứ? (Rao vô vọng cổ) Trùm sò: Dạ cũng gần chết rồi Quan ơi. Nó bầm dập hết rồi Quan ơi. Đáng lí là sò đã chết thiệt rồi, nhưng mà suy nghĩ nếu Sò chết thiệt rồi thì vườn ruộng không ai lo? Nhà cửa không ai chăm sóc? Tiền góp không ai thâu ? Nên bỗng nghe tiếng quát nạt của Quan, hồn Sò vội vàng trở lại Quan Huyện: Chi dạ Trùm sò: Vì thương xác Sò phải quằn quại với ba chục ngọn roi ác hại, mà chẳng chút nương tay. Quan ơi vò sò tuy cứng nhưng sẽ mềm nhũn như trái dưa..a...gang. Chín..rục..Nứt..da..Đổ..Hột..Nát bấy hết rồi ăn uống gì được nữa. Trời ơi vậy mà chẳng chút xót thương nỡ đập cho nó bầm dập như tương để bị người ta hốt bỏ..bên đường..hè Thầy Đề: Biết điều chút xuống khó mấy không xong Trùm sò: Thôi, thầy đừng nói nữa chi để tui lượm mà nấu chè. Kì này nấu chè dưa gang à nha. Nghĩ thật là tức, lời tục nói không sai " khi thương trái ấu cũng tròn, khi ghét trái bồ hòn nó cũng méo", phải chi mà Sò có được cặp mày lá liễu bén ngót như dao, đôi mắt long lanh trữ tình, miệng cười xinh xinh với vòng môi mộng thắm, thì mông Sò đâu có nổi vòng xanh vòng đỏ, mà không một ai đoái hoài thương..hại..í í.. Quan Huyện: tự nhiên đang nói ngang ngang mày rống lên chi dạ? Trùm sò: Dạ, đau quá Quan ơi Quan Huyện: Than thân trách phận phải không? Thêm 30 roi nữa coi Trùm sò: Quan ơi, cho con nộp phạt đi quan ơi, con chịu đòn không nổi đâu Quan ơi Quan Huyện: Chịu phạt rồi phải không? Trùm sò: Dạ Quan Huyện: Thôi Quan thương tình nói tới nói lui không qua nói thật về nhà lấy 400 quan mang đến đây đóng phạt mày Trùm sò: Dạ, dạ quan bới cho chứ nhiều quá em kham đâu có nổi quan Thầy Đề: 400 quan thì ăn thua gì, không bằng cọng lông chân của chú mày nữa à Trùm sò: Trời ơi, sao ông biết, người ta đứt từng đoạn ruột, chứ ở đó ông nói không bằng cọng lông chân, bộ ông tưởng có tiền là dễ lắm sao, cũng phải vắt chày ra nước, bòn tro đãi trấu, ăn mắm hút vòi. Có 9 quan thì ráng kiếm thêm 1 quan nữa cho chẳng một chục chứ có đi bốc hốt được của ai đâu. Nhờ tá điền biết điều không thiếu tiền lúa ruộng. Nhờ mấy chú gia đình không nài cực khổ, thức khuya dây sớm, ăn uống qua loa, mà tiền công thì không có nghĩa. Nhờ bạc 12 tui cho vay nhân đức không bị ai giựt, rồi từ đó tôi mới ơ tích ơ tiểu thành đa. Tạo nhà tạo đầt vì tiền ngủ không yên giấc. Hễ đem nghe chó hú là đã muốn loạn tinh thần. Thầy Đề: Thôi, quan xử như vậy là phước ba đời nhà chú rồi, không lạy tạ phụ mẫu chi dân còn kêu ca cái gì nữa Trùm Sò: Dạ, bây giờ lạy ha, lạy rồi quan tha cho ha Quan Huyện: Này Thầy Đề Thầy Đề: Dạ Quan Huyện: Ghi thêm 50 quan, vì tội lạy thấy mà ghét Trùm Sò: Trời đất ơi, trời ơi, tui lạy đẹp vậy mà.. Thầy Đề: 400 quan tiền dạ, thêm 50 quan vì tội lạy thấy ghét, vị chi 450 quan Trùm Sò: Trời ơi nói chơi mà thầy ghi Thầy Đề: Tôi đã ghi vào sổ rồi, hễ bút sa là gà chết Trùm Sò: Trời, tội nghiệp quá Thầy Đề: Nói thêm 1 câu nữa là tui ghi thêm 50 quan về tội làm hao giấy mực à Trùm Sò: Trời ơi, chết tui, Quan lớn ơi, tội nghiệp con, bớt cho con đi Quan lớn ơi, tội nghiệp con Quan lớn ơi Quan Huyện: được rồi, Quan thương tình Trùm Sò: Dạ, hehe Quan Huyện: thầy Đề à, ghi thêm 50 quan vì tội năn nỉ đi Thầy Đề: Năn nỉ không, ghi à Trùm Sò: Thôi thôi thôi, không dám năn nỉ nữa, thôi rồi, thôi rồi, coi như thôi vậy là cam..đành, đồ đã mất mà thêm bị đòn, còn tốn mấy trăm..hu hu..í í Thầy Đề: Gì nữa đó Trùm Sò: Dạ, mất tiêu đôi guốc rồi, rõ ràng để đây mà sao giờ mất tiêu đôi guốc rồi Thầy Đề: Để đâu mà mất? Trùm Sò: Trời ơi, chết tôi rồi Thầy Đề: Ở đây là Huyện đường làm gì mà có ai lấy guốc dép của nhà ngươi Trùm Sò: Dạ có, đây đây đây đây..cho xin lại, cho xin lại. Cái vụ hồi nãy chưa thối cho người ta nữa mà còn lấy guốc của người ta, chết tôi. Ở đây là giữa công đường mà hở cái chớp, hở cái chộp, chịu nổi ko? huhu Thầy Đề: Đồ ngu, có nhiêu đó mà làm ăn cũng không ổn Quan Huyện: này thị Hến Thị Hến: Dạ ..dạ em đây ạ.. Quan Huyện: Này thầy Đề việc cung khai của thị Hến thầy khỏi ghi vào vi bằng để tôi nhớ rồi tôi xét xử đủ rồi. Trống tan hầu cho thầy Đề về nghỉ Thầy Đề: Dạ sao bữa nay Quan cho nghỉ sớm quá vậy Thị Hến: Dạ kính thầy lại nhà ạ.. Quan Huyện: Đừng thắc mắc Quan cho nghỉ sớm 1 bữa Thầy Đề: Quan cho nghỉ sớm 1 bữa, trống tan hầu ( Trống đánh ) Thầy Đề: bẩm Quan em về à Thị Hến: Dạ chào thầy, mong có ngày gặp lại Thầy đề: Ừ, gặp lại chứ..ứ ứ Quan Huyện: (tằn hắn) Này thị Hến, mời em ngồi. Hến à...Sao trống tan hầu rồi mà mày chưa chịu về nữa Lính: Dạ con ở lại để hầu Quan ạ Quan Huyện: Hôm nay đặc biệt là Quan cho miễn hầu, về bẩm lại với bà bây, nói rằng: " Hôm nay Quan bận điều tra một việc vô cùng quan trọng, cơm nước khỏi chờ, Quan về muộn, về trễ, mà không chừng quan đến sáng mới về Lính: Dạ chào quan con về ạ. Ngiêm Quan Huyện: Khoan Lính: Dạ quan dạy ạ Quan Huyện: đưa hai nén bạc lại đây mày.!Nhanh lên. Đâu qua mắt được quan. quan đã thề với lòng rằng, không bao giờ quan để rơi rớt! Lính: Nghiêm..tới..1 2 , 1 2, 1 2 Quan Huyện: Ngồi đi em. Hến à, việc của em tuy chưa có tỏ rõ nhưng mà quan thấy em cô đơn quá cho nên quan anh cũng thương tình. Từ nay em nên năng lui tới hầu anh quan, thì không có một ai dám vu oan giá họa cho em nữa đâu. Thị Hến: Dạ đa tạ quan đã thương tình, em một thân một mình quạnh hiu sớm tối, rủi ro tai bay họa gửi, đỡ nâng không biết cậy nhờ ..ai Quan Huyện: Cứ tự nhiên đến cậy nhờ quan, quan hết lòng nâng đỡ! PHỤ LỤC 3: LINK SẢN PHẨM HỌC TẬP CỦA HỌC SINH 3.1. Link bài test trò chơi (quizlet) : Thẻ đọc về tri thức ngữ văn (Bài Tích trò sân khấu dân gian): 3.2. Link Pallet : Vòng tròn văn chương: 3.3. Link Pallet bài làm của học sinh về Xúy Vân giả dại : 3.4. Link Pallet bài làm của học sinh về Múa rối nước 3.5. Link Biểu diễn đoạn tuồng Hồn thiêng đưa đường: 3.6. Link sản phẩm sân khấu hóa tác phẩm văn học dân gian Tấm Cám :
File đính kèm:
skkn_mot_so_giai_phap_ung_dung_cong_nghe_so_vao_day_hoc_bai.pdf

